Khúc Intro đầu hạ - Trần Thế Vĩnh |
Càng nhìn, càng ngắm lại càng thấy cái mông lung đến lạ kỳ. Không hẳn là ta lạc vào thế giới tiềm thức nhưng ta lại có cảm giác của chính mình trong đó.
Hỗn độn và ngổn ngang, nhưng cái tôi cũng rất rõ ràng. Dường như có một sự háo hức đợi chờ nhưng cũng có sự lo âu xen lẫn những suy nghĩ về một cái gì đó tươi sáng hơn, có một cái gì đó đẹp đẽ hơn.
comment 0 nhận xét